喜晴(杜甫)拼音版、注音及讀音
喜晴拼音版、注音及讀音:
文學家:杜甫
xǐ qíng
喜晴
huáng tiān jiǔ bù yǔ,jì yǔ qíng yì jiā。chū guō tiào xī jiāo,sù sù chūn zēng huá。皇天久不雨,既雨晴亦佳。出郭眺西郊,肅肅春增華。
qīng yíng líng bēi mài,yǎo tiǎo táo lǐ huā。chūn xià gè yǒu shí,wǒ jī qǐ wú yá。
青熒陵陂麥,窈窕桃李花。春夏各有實,我饑豈無涯。
gān gē suī héng fàng,cǎn dàn dòu lóng shé。gān zé bù yóu yù,qiě gēng jīn wèi shē。
干戈雖橫放,慘澹斗龍蛇。甘澤不猶愈,且耕今未賒。
zhàng fū zé dài jiǎ,fù nǚ zhōng zài jiā。lì nán jí shǔ jì,dé zhòng cài yǔ má。
丈夫則帶甲,婦女終在家。力難及黍稷,得種菜與麻。
qiān zǎi shāng shān zhī,wǎng zhě dōng mén guā。qí rén gǔ yǐ xiǔ,cǐ dào shuí cī xiá。
千載商山芝,往者東門瓜。其人骨已朽,此道誰疵瑕。
yīng xián yù kǎn kě,yuǎn yǐn pán ní shā。gù cán mèi suǒ shì,huí shǒu bái rì xié。
英賢遇轗軻,遠引蟠泥沙。顧慚昧所適,回首白日斜。
hàn yīn yǒu lù mén,cāng hǎi yǒu líng chá。yān néng xué zhòng kǒu,duō duō kōng zī jiē!
漢陰有鹿門,滄海有靈查。焉能學眾口,咄咄空咨嗟!