孤山二詠(并引)(蘇軾)拼音版、注音及讀音
孤山二詠(并引)拼音版、注音及讀音:
文學家:蘇軾
gū shān èr yǒng bìng yǐn
孤山二詠(并引)
gū shān yǒu chén shí bǎi èr zhū。孤山有陳時柏二株。
qí yī wéi rén suǒ xīn,shān xià lǎo rén zì wèi ér yǐ jiàn qí kū yǐ,rán jiān hàn rú jīn shí,yù yú wèi kū zhě。
其一為人所薪,山下老人自為兒已見其枯矣,然堅悍如金石,愈于未枯者。
sēng zhì quán zuò táng yú qí cè,míng zhī yuē bǎi táng。
僧志詮作堂于其側,名之曰柏堂。
táng yǔ bái gōng jū yì zhú gé xiāng lián。
堂與白公居易竹閣相連。
shǔ yú zuò èr shī yǐ jì zhī。
屬余作二詩以記之。
bǎi táng dào rén shǒu zhǒng jǐ shēng qián,hè gǔ lóng zī shàng wǎn rán。
柏堂道人手種幾生前,鶴骨龍姿尚宛然。
shuāng gàn yī xiān shén wù huà,jiǔ cháo sān jiàn tài píng nián。
雙干一先神物化,九朝三見太平年。
hū jīng huá gòu yī yán chū,qǐ yǔ jiā míng dào chù chuán。
忽驚華構依巖出,乞與佳名到處傳。
cǐ bǎi wèi kū jūn jì qǔ,huī xīn liáo bàn xiǎo chéng chán。
此柏未枯君記取,灰心聊伴小乘禪。
zhú gé hǎi shān dōu shuài liǎng máng rán,gǔ sì wú rén zhú mǎn xuān。
竹閣海山兜率兩茫然,古寺無人竹滿軒。
bái hè bù liú guī hòu yǔ,cāng lóng yóu shì zhǒng shí sūn。
白鶴不留歸后語,蒼龍猶是種時孫。
liǎng cóng què shì xiāo láng bǐ,qiān mǔ kōng huái wèi shàng cūn。
兩叢卻似蕭郎筆,千畝空懷渭上村。
yù bǎ xīn shī wèn yí xiàng,bìng wéi mó jí gèng wú yán。
欲把新詩問遺像,病維摩詰更無言。