和蔡景繁海州石室(蘇軾)拼音版、注音及讀音
和蔡景繁海州石室拼音版、注音及讀音:
文學家:蘇軾
hé cài jǐng fán hǎi zhōu shí shì
和蔡景繁海州石室
fú róng xiān rén jiù yóu chù,cāng téng cuì bì chū wú lù。芙蓉仙人舊游處,蒼藤翠壁初無路。
xì jiāng táo hé guǒ huáng ní,shí jiān sàn zhì rú fēng yǔ。
戲將桃核裹黃泥,石間散擲如風雨。
zuò lìng kōng shān chū jǐn xiù,yǐ tiān zhào hǎi huā wú shù。
坐令空山出錦繡,倚天照海花無數。
huā jiān shí shì kě róng chē,liú sū bǎo gài kuī líng yǔ。
花間石室可容車,流蘇寶蓋窺靈宇。
hé nián pī lì qǐ shén wù,yù guān fēi chū wáng qiáo mù。
何年霹靂起神物,玉棺飛出王喬墓。
dāng shí zuì wò dòng qiān rì,zhì jīn shí fèng yú zāo xǔ。
當時醉臥動千日,至今石縫余糟醑。
xiān rén yī qù wǔ shí nián,huā lǎo shì kōng shuí zuò zhǔ。
仙人一去五十年,花老室空誰作主。
shǒu zhí shù sōng jīn yǎn gài,cāng rán bái jiǎ dī qióng hù。
手植數松今偃蓋,蒼髯白甲低瓊戶。
wǒ lái qǔ jiǔ lèi xiān shēng,hòu chē réng zài hú qín nǚ。
我來取酒酹先生,后車仍載胡琴女。
yī shēng bīng tiě sàn yán gǔ,hǎi wèi lán fān sōng wèi wǔ。
一聲冰鐵散巖谷,海為瀾翻松為舞。
ěr lái xīn shǎng fù hé rén,chí jié zhōng láng zuì wú wǔ。
爾來心賞復何人,持節中郎醉無伍。
dú lín duàn àn hū rì chū,hóng bō bì yǎn xiāng tūn tǔ。
獨臨斷岸呼日出,紅波碧巘相吞吐。
jìng xún wǒ yǔ mì yú shēng,zhǔ zhàng péng kēng kòu tóng gǔ。
徑尋我語覓余聲,拄杖彭鏗叩銅鼓。
cháng piān xiǎo zì yuǎn xiāng jì,yí chàng sān tàn shén qī chǔ。
長篇小字遠相寄,一唱三嘆神凄楚。
jiāng fēng hǎi yǔ rù yá jiá,shì tīng shí shì hú qín yǔ。
江風海雨入牙頰,似聽石室胡琴語。
wǒ jīn lǎo bìng bù chū mén,hǎi shān yán dòng zhī hé xǔ。
我今老病不出門,海山巖洞知何許。
mén wài táo huā zì kāi luò,chuáng tóu jiǔ wèng shēng chén tǔ。
門外桃花自開落,床頭酒甕生塵土。
qián nián kāi hé fàng liǔ zhī,jīn nián xǐ xīn guī fó zǔ。
前年開合放柳枝,今年洗心歸佛祖。
mèng zhōng jiù shì shí yī xiào,zuò jué fǔ yǎng chéng jīn gǔ。
夢中舊事時一笑,坐覺俯仰成今古。
yuàn jūn bù yòng kè cǐ shī,dōng hǎi sāng tián zhēn dàn mù。
愿君不用刻此詩,東海桑田真旦暮。