題雁蕩山(范宗尹)拼音版、注音及讀音
題雁蕩山拼音版、注音及讀音:
文學家:范宗尹
tí yàn dàng shān
題雁蕩山
yī jìng rù yōu,suí shān jǐ yíng pán。一徑入幽,隨山幾縈盤。
yún shù shēn wěng wèi,shí xī xiǎng chán yuán。
云樹深蓊蔚,石溪響潺湲。
wǒ lái chūn sè wǎn,shān huā yì hé fán。
我來春色晚,山花亦何繁。
hǎo niǎo bù zhī míng,xiàng rén zì guān guān。
好鳥不知名,向人自關關。
yí wǒ fā xīng xīn,tàn tǎo wàng pí jiān。
遺我發興新,探討忘疲艱。
lóng qiū xìn qí jué,fēi quán luò yún jiān。
龍湫信奇絕,飛泉落云間。
kuài xiè wàn hú zhū,jiàn mò shuāng xuě hán。
快瀉萬斛珠,濺沫霜雪寒。
zūn zhě suǒ jīng xíng,cǎo mù bù kě shān。
尊者所經行,草木不可芟。
gǎn jiāng chén tǔ zú,zhuó cǐ qīng líng wān。
敢將塵土足,濯此清泠灣。
wǎn tóu yě sēng jiā,shān zuò bì yù huán。
晚投野僧家,山作碧玉環。
gāo táng jí xū míng,kě jì xū yú xián。
高堂極虛明,可寄須臾閑。
cǐ xíng duān wèi shān,shān qióng wǒ dāng hái。
此行端為山,山窮我當還。
míng cháo qū chē qù,yī rán suí chén huán。
明朝驅車去,依然隨塵寰。
shèng chù wèi yì wàng,shén yóu qīng yè lán。
勝處未易忘,神游清夜闌。