漢宮春(和馮宮教詠梅,依李漢老韻)(徐鹿卿)拼音版、注音及讀音
漢宮春(和馮宮教詠梅,依李漢老韻)拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:徐鹿卿
hàn gōng chūn hé féng gōng jiào yǒng méi, yī lǐ hàn lǎo yùn
漢宮春(和馮宮教詠梅,依李漢老韻)
yǔ lǐng méi huā,dào jiāng kōng suì wǎn,shǐ fàng nán zhī。qǐ tú bīng xuě xī jìng,bù shòu qīn qī。gū gāo zì fù,jǐn yán liángbiàn tài wú qī。biàn zhàng yǔmán yān rú xǔ,dàn zhuāng yě bù suí shí。wèi kěn yí gēn shàng yuàn,qiě zhú biān yuàn luò,yuè xià yuán lí。chú què xī hú jù zi,cǐ hòu wú shī。xiàng hóng zǐ,yào shí fēnwǔ mèi yīn shuí。suàn zhǐ yǒutiān lián qīng kǔ,fēn fēn fēng dié zhēng zhī。
庾嶺梅花,到江空歲晚,始放南枝。豈徒冰雪蹊徑,不受侵欺。孤高自負(fù),盡炎涼、變態(tài)無期。便瘴雨、蠻煙如許,淡妝也不隨時。
未肯移根上苑,且竹邊院落,月下園籬。除卻西湖句子,此后無詩。向□紅紫,要十分、嫵媚因誰。算只有、天憐清苦,紛紛蜂蝶爭知。